Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy.“Những thất bại trong quá khứ là cột mốc chỉ đường vô danh cho thành công trong tương lai”.Nhưng tôi lại nghĩ, cùng lắm những người như thế chỉ có thể là người thắng cuộc “tệ hại” chứ không thể là người chiến thắng “vĩ đại”.Lớn lên trong một vùng quê nông thôn với một chút tài sản thừa kế, ông “ lang thang” từ chướng ngại vật này đến chướng ngại vật khác với một ý chí kiên định và một mục đích rõ ràng,ông đã khắc phục được nhiều thất bại khác nhau.Lời nói đó là: “ Cuộc sống đã hết sức tử tế với tôi.Vấn đề không phải là bạn rơi xuống mức nào mà là bạn đã nhảy cao lên bao nhiêu!Có lẽ phần dưới đây sẽ giải thích tại sao ta học được nhiều điều từ thất bại hơn là từ thành công.Một lần nữa, tôi học một bài học cuộc đời khác.Người ta quan sát họ, chọ điểm họ.Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động .