Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào.Người bảo nghệ thuật là giản đơn.Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái.Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn.Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.Và bạn có quyền viết cái bạn viết.