Đoạn đấu khẩu này nhằm cướp chiếc gối, việc rất nhỏ, lời nói cũng là những lời thường ngày, hơn nữa Đại Ngọc mắng không chút khách khí.Vương Sĩ Tuấn rất lấy làm lạ hỏi vì sao ông ta muốn ra đi.Ông nhẫn nại lặng thinh.Kỹ xảo quan trọng nhất trong khi tiếp xúc với lãnh đạo là biết "giả ngu” đúng lúc, không tỏ ra sáng suốt tài giỏi, càng không được sửa sai thủ trưởng.Được nhà vua cho phép, ông trồng khoai tây trên mảnhThuộc hạ là Vương tiên sinh xin theo ông về Tràng An, nói rằng: "Tôi sẽ có ích cho ông".Thị nhân thị giả ngã bất quản, thiên hàn thả ẩm lưỡng tam bôi.Củng Toại nói: "Ông ta muốn đi cứ để ông ta đi".Vợ trách móc mấy câu, lời qua tiếng lại cãi nhau.Ba năm trôi qua, gặp lúc trều đình đại xá, sắp được ra khỏi ngục tù, quan coi ngục đến chúc mừng ông.