Rồi Rogers nói thêm: Dĩ nhiên các bạn sẽ thắc mắc làm thế nào mà tôi đun nóng Đại Tây Dương lên đến 212 độ Fahrenheit được.Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến.Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút.Có thể ông là vị khách tuyệt nhất tôi từng tiếp xúc nếu xét về khả năng phân tích.Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục.Có nghĩa là chúng ta phần đông được sinh ra trong những gia đình trung lưu bình thường, thậm chí còn rất nghèo.Đó là một phần của cuộc đời tôi.Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa.Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm.Chắc do để quên một cái gì đó… Trời xui đất khiến thế nào mà nó lại chọn ngay ngày đó, lúc đó để về.