Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra.Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Em sẽ thôi là một sinh linh.Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa.Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng.Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.