Lát sau, tôi rủ ông anh ra.Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả.Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén.Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.Bạn bị bóng đè hay gì gì đó từ hồi năm hay sáu tuổi.Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn.
