Nếu chúng ta còn có bổn phận nào khác với con cái mình thì chính là chúng ta cần phải thuyết phục được chúng rằng mình có thể giành được hạnh phúc dù có phải chịu mất mát và bất ổn vốn chứa đựng trong cuộc sồng.Tôi có thể xem qua một giáo trình hướng dẫn xung quanh việc «Kiếm tìm hạnh phúc».Mọi người thường có những ý nghĩ, những mơ ước hay dự định sai lầm về những thay đổi trong thực tế.Thật là một sự trái qui luật tự nhiên khi cha mẹ phải chôn chính con cái mình.Thật là kiêu ngạo để mà rút ra kết luận rằng bất cứ ai trong số chúng ta cũng có thể làm việc tốt với tất cả mọi người.Do đó rất dễ có cơ sở để lo lắng về một điều gì đó.Nếu những thần tượng văn hoá của chúng ta thường có tỳ vết thì các chính khách của chúng ta thật ra cũng chẳng gợi cảm hứng được nhiều.Thế thì cái gì vẫn còn lại? Đây là câu hỏi đáng phải suy nghĩ.Thế thì tại sao con người lại cảm thấy khó đến vậy khi đầu hàng quá khứ.Nếu cái bạn đang làm không có tác dụng thì tại sao lại không thử cách khác?».