Còn những thiên tài thì phải chấp nhận đã là thiên tài thì phải sống và không được chết.Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng.Chả hiểu họ làm thế để làm gì.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.Nhiều điểm rất giống tôi.Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái.Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập.Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.