Thế giới trong óc thật hỗn tạp.Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống.Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu.Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng.Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không.Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi.