Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông.Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán.Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được.Ấy nhưng nhỡ đồng chí ấy phì một cái… Chắc là mình không chịu được.Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít.Là dông dài, là ngắn ngủi.