Có thể bạn đã từng nghe nói nhà khoa học Nga Iva Pavlov, người đã thực hiện vào cuối thế kỷ 19 những thí nghiệm về phản xạ có điều kiện.Bạn và tôi biết quá rõ rằng, dù chúng ta sống thế nào, chắc chắn cũng có những lúc mà chúng ta phải đối mặt với những điều mà chúng ta gọi là "Vấn đề": những cản vật trên bước đường thăng tiến nhân bản và nghề nghiệp của chúng ta.Phải chăng Rosa Parks đã nghĩ đến tương lai khi chị nhất định không nhường chỗ trên chuyến xe buýt đó? Phải chăng chị được an bài một sứ mệnh thay đổi cơ chế xã hội? Có lẽ thế.Suốt cuộc đời, tôi không ngừng bị thu hút bởi một tiêu điểm duy nhất và thúc bách: Cái gì làm nên những khác biệt về chất lượng của mỗi cuộc đời? Làm sao chúng ta thường gặp không ít người xuất thân từ môi trường nghèo khổ và vô vọng, vậy mà họ đã thành công trong cuộc đời và để lại những ấn tượng sâu sắc cho chúng ta? Ngược lại, làm sao nhiều người có hoàn cảnh ưu đãi.Tôi sẽ không bao giờ quên được một người đàn ông kia luôn đứng ăn xin ở một chổ cố định tại một sân bay mà tôi thường đi.Bạn cũng có thể đọc các sách của các tác giả chuyên môn về vấn đề này.Thử một phương thức hơi khác để xem bạn có thay đổi ngay được cách thức bạn đang cảm thấy về tình huống hay không.Cuộc đời tôi đã thay đổi chỉ trong một ngày, cái ngày tôi quyết định không chỉ về những gì tôi muốn có trong cuộc đời mình hay tôi muốn là gì, nhưng là khi tôi quyết định mình quyết tâm sẽ là gì và sẽ có gì trong cuộc đời mình.Tôi xin đặt cho bạn một câu hỏi đơn giản.Ta có thể mượn lời của Benjamin Disraeli, con người chỉ thực sự là vĩ đại khi hành động do niềm đam mê thúc đẩy.