Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó tôi thấy thật buồn cười và đáng yêu làm sao!Đọc hết bức thư, mắt ông rưng lệ, từng giọt nước mắt chảy dài ướt hoen gương mặt tưởng chừng chai đá ấy.Mỗi lần có một món đồ nào của tôi vô tình lọt nhằm vào "địa phận" riêng của chị ấy thì y như rằng lại có một trận khẩu chiến xảy ra.Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa!Con luôn cố gắng học thật giỏi, làm việc thật tốt nhưng đôi khi kết qua không hoàn hảo như ý muốn.Cuộc sống đừng bao giờ để mình phải hối tiếc điều gì.Định cảm ơn nhưng sao thấy kỳ kỳ nên im luôn.Đột nhiên Ghét ngồi bật dậy,.- Mày gì? Để tao nói, cả lớp nghe nè, đứa nào muốn uống nước mía thì theo tao nha, tao khao!– Bác Hùng nói, giọng nghiêm trọng.
