Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước.Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp:Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn.Ông không bao giờ quên thời khắc đó! Ông của cháu chính là ân nhân, là người mà ông kính trọng suốt đời.- Tôi xin có ý kiến! - Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy.Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó.Cuộc hành trình từ Damacus thật dài ngày với rất nhiều gian truân trong sa mạc đã không làm ông băn khoăn.Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh.Sira, người vợ cả và là người lớn tuổi nhất, yên lặng nhìn tôi nhưng không biểu lộ một cảm xúc gì.
