Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.Tôi rút ra được điều này từ những câu truyện cổ tích mẹ thường hay kể hàng đêm khi ru chúng tôi ngủ.Cái thích đó gọi là một cảm xúc khác lạ.Trước ngày cô ra đi họ đã có một buổi “hẹn hò kỳ lạ”.nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là ý chí.Đó có thể là một truyện tình lãng mạn, một câu truyện được nhân cách hóa dí dỏm hay một góc nhìn khác về những điều nhỏ bé trong cuộc sống.Sau khi nghe xong câu chuyện vị ni cô im lặng một chốc, trầm ngâm rồi sau đó mỉm cười và nói với Chíp:Tuy cùng là con gái nhưng tính cách của chúng tôi hoài toàn trái ngược nhau.Lúc đầu họ còn thường xuyên nhắn tin, chat và gọi điện tâm sự với nhau về những chuyện sinh hoạt và học hành.Trong đôi mắt ấy chứa đựng đầy nỗi ưu tư và trũi nặng, mà cũng phải, vốn dĩ đôi mắt luôn là bản báo cáo rõ ràng nhất về tâm trạng và suy nghĩ của một người.