Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy.Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.Tôi cũng biết câu đó đúng: vậy mà hễ có kẻ nào vừa ngỏ lời chỉ trích tôi về những hành vi không thận trọng, thì tôi bật lên như cái lò xo, nhảy lại đả đảo ngay, mặc dầu tôi chưa hiểu chút xíu gì về những lời chỉ trích đó.Xét kỹ luật ấy, chúng ta sẽ thấy nhiều sự phát giác bất ngờ.Cứ mỗi tháng, cô ta lại phải làm luôn trong nhiều ngày một thứ việc chán nhát trần ai là biên số và tên người vào những giấy phép in sẵn.Được lắm, như vậy mới phải là người lớn.Hôm sau gặp họ, tôi hỏi: "Hồi hôm, ông có nghĩ tới lời tôi khuyên nhủ không?" Họ đáp: "Vừa đặt mình tôi đã ngủ rồi, thành thử không nghĩ tới được".Chúng gặp người đầu phòng kế toán của tôi.Giai đoạn thứ nhì: Sau khi đã nghĩ tới những kết quả tai hại nhất có thể xả ra được đó, tôi nhất quyết đành lòng nhận nó, nếu cầnMà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia!