Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Vậy bạn nên để, chẳng hạn, từ 9 giờ đến 11 giờ rưỡi để làm một việc mất giờ rưỡi.Bạn có nhớ, buổi sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi trả lời không.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.
