Trải qua bao nhiêu thăng trầm của lịch sử tình yêu vẫn luôn là chủ đề nóng bỏng và được quan tâm hàng đầu.“Tự tin là đôi chân, thận trọng là đôi dép.Khôn ngoan là khi bạn đủ kiên nhẫn bỏ ra môt giây trước khi ăn để suy nghĩ về thành phần làm ra chiếc bánh đó.Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký.Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.“Tại sao mình lại phải sợ ba nhỉ, chẳng phải ba cũng rất thương và quan tâm đến mình sao?” – thoáng nghĩ, trong đầu Chip bỗng nẩy sinh một ý tưởng, cô quyết định viết cho ba một bức thư.Hôm nay họp nhóm, mệt chết được, nhưng mà cũng vui, đã lâu rồi mình không được vui như vậy, giá mà lúc đó có… mà thôi bỏ đi! Người ta giờ thậm chí còn không thèm nói chuyện xã giao với mình nữa là, gửi biết bao nhiêu tin rồi còn gì, tức chết đi được.là bắt đầu từ tớ đấy!Tiếng chim kên kên thỉnh thoảng lại thét lên làm Ghét thêm rùng mình.“Vy!” - giọng một người thanh niên phát ra.
