Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận.Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết.Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại.Hôm đó trời mưa to vừa tạnh.Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.
