Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực.Lúc này họ lại tưởng tôi đùa.- Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra.Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ.
