Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn.Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo.Chẳng có gì để thấy xót thương.Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình.Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.
