Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt.Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy.Tôi chưa làm thế bao giờ.Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.Không biết thì khó trách.Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn…Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định.Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm.Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.
