Một ngày mùa đông, bà đi trên đường, trượt chân té trên giá và nằm bất tỉnh trên vỉa hè.Nhưng trước khi ra về, xin bác sĩ cho phép tôi coi ngăn kéo của ngài".Ông nói thế, rồi nhếch mép cười, một cái cười hớn hở, đầy nhân hậu.Mà đi như vạy phải vịn tay người ở gái.Tôi có thể giải cho viên thống đốc Nhật.Những chứng khoán của Công ty ông, được Sở Hối đoái Nữu Ước cho là có giá trị.Ông tiếp: "Nhờ đó tôi thấy tự chủ được mình.Khi ông ngồi viết sách tại bàn giấy, tiếng máy sưởi điện ở trong phòng làm cho ông nhức đầu đến muốn điên.Như vậy chắc chắn Đại tướng đau chỉ vì lo nghĩ, cảm xúc mạnh quá, thần kinh kích thích quá nên khi hết lo, lại vững bụng, vì công việc đã hoàn thành ông bình phục lại ngay.Có một hồi tôi bỏ gần hai năm để viết hộ một cuốn sách về nghệ thuật nói trước công chúng, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại để nhớ kỹ trong đó tôi đã viết những gì.