Hình như mắt tôi rơm rớm.Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau.Một hôm, mẹ và tôi đến thăm quan xưởng của chị.Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn.Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.Nhiễm thói ấy mất rồi.Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên.Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều.