khi thất bại lần thứ ba, một người may mắn nói: “tôi sẽ cố cải thiện may mắn của mình bằng cách lắng nghe cuộc hẹn thứ ba, hầu tìm xem mình lỗi ở chỗ nào … nếu có”.Nhưng thực tế thì anh bước vào phòng thí nghiệm, đếm số các mảnh ghép, quyết định ngay là có một mảnh bị mất và khẳng định rằng không tài nào ghép được trọn bức tranh.Hóa ra người đàn ông ấy quả đúng là Warren Buffett, và cuộc gặp gỡ tình cờ đó đã chứng tỏ là một vận may hết sức, bởi vì khoảng một năm sau Buffett đồng ý mua chuỗi cửa hàng của Helzberg.Ông cất cái hũ ấy ở trong nhà bếp và thật ngạc nhiên làm sao mà nó mau đầy thế.như được biểu thị ở biểu đồ dưới đây: niềm mong chờ chiến thắng của người may mắn lớn gấp đôi người không may.Khái niệm trên được minh họa bằng một ví dụ đơn giản.ông thu xếp cho cô gặp giám đốc nhân sự trong công ty của ông, và ngay lập tức cô được giao một vị trí khởi đầu là thư ký của một luật sư.Trở lại trường hợp của Clare không may.sau khi tốt nghiệp, cô đi khắp thế giới và sống đời thú vị.nhưng ngộ nhỡ chúng ta có thể tạo ra may mắn thì sao? Ngộ nhỡ, tới mức độ rất lớn, người may mắn và người không may chịu trách nhiệm rất nhiêu cho việc vận may và vận rủi mà họ gặp phải?
