Khi ông ngừng lời, cố gắng để nhớ tên của tổ chức đó, một người đàn ông trong xe lăn nói rất to để cả hội trường cùng nghe «Những người chưa chết».Thế thì cái gì vẫn còn lại? Đây là câu hỏi đáng phải suy nghĩ.Người ta gọi nó là DDI - Chứng thái nhân cách hay còn gọi là bệnh quỉ ám.Vài năm trước đây, tôi có tới dự đám tang một đồng nghiệp.Óc hài hước cũng rất có ích cho chúng.Điều đó bây giờ nghe có vẻ buồn cười hơn là bi đát.Điều khu biệt rõ những người gặp rắc rối về cảm xúc là họ thấy mất mát hay là tin rằng bị mất mát, chính khả năng lựa chọn hành vi của con người đã làm cho họ hạnh phúc hay không.Tôi phải chấp nhận sự thật rằng tôi sẽ không bao giờ còn là con người như cũ, rằng một phần trong trái tim tôi, có thể là phần tốt đẹp nhất đã bị cắt rời và chôn vùi cùng với các con tôi.Rất nhiều điều trước đây đã từng là cảm hứng đối với họ thì nay trở nên một gánh nặng.Cách tiếp cận của mỗi người đối với người được cho là có triển vọng trở thành bạn đời của họ đã tạo ra một loạt những sự mong đợi khác nhau và họ sử dụng những tiêu chuẩn này để tìm kiếm.