Nhất là đừng để ký ức tràn về như một thác nước rồi thao thao bất tuyệt.Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác.Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.Ngày nay tất cả những điều cấm kỵ đó đã đi vào dĩ vãng.Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu…Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình.Các bậc cha mẹ quan niệm rằng con gái của họ không được phép gọi cho bọn con trai mà phải đợi phe kia gọi trước mới phải đạo.Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn.Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh.