Bạn bảo: "Được, cứ cho rằng tôi chịu gắng sức để chiến đấu, rằng tôi đã suy nghĩ kỹ và hiểu kỹ những lời nhận xét có giá trị của ông, thì tôi phải bắt đầu bằng cách nào đây?".Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Người ta bắt đầu đi ngủ 40 phút trước khi lên giường, là người chán ngán đời sống; nghĩa là người đó không sống nữa.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.
