Tôi sẽ ra sao? Ra ga kiếm một vé tàu quay trở lại Brooklyn chớ còn phải hỏi!Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.Nên nhớ sự cởi mở và lòng nhiệt tình giống như một con đường hai chiều.Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.Tôi thật sự không biết cái nào đáng nhớ hơn 91 từ you know hay nội dung cuộc gặp gỡ.Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào?Và phải nói về nó một cách thật tự nhiên.Và Joe đã trả lời hết sức chân thật, khiến mọi người đều bất ngờ.Và không quên nhắc Benny một lần nữa: Nhớ nghe chưa Đừng cười.Từ ngữ, điệu bộ, cách nói… tất cả đều do bạn sáng tạo.