Con người có nhân vị tính mà cũng có xã hội tính.Có lúc họ cũng náo động, nói tía lia, nhưng rồi lòng xao xuyến của họ đòi ngay sự thinh lặng.Có nghe chuyện đời xưa, chuyện ma để thỏa mãn óc hiếu kỳ.Lẹ len mi thì chắc bất mãn Paul Guth và TT đến phát cáo.Có khi lúc còn đủ đôi đủ bạn, họ ít ý thức tình yêu.Cái tô bì bún với đôi đũa ăn từ hồi nào.Họ chưa gặp những gay cấn rơi lụy kiểu Musset, Georgges Sand để viết lòng ra bằng máu lệ đâu.Đàn ông có tiếng là thận trọng còn họ nghịch lại họ phán đoán không cần bằng chứng khoa học, không cần tin tưởng ở lương tâm ai, mà chỉ dựa vào dư luận, vào nhận xét vụt chạc.Chiều nay ăn mai rửa.Jean Le Presbytre dùng một tiếng nặng nề kêu họ: Đồ chó má.
