Như những lúc tôi không cần em.Nhưng bản thân sự lương thiện không cho ta uống chết nó.Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước.À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng.Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi.Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình.Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.