Khi bạn gặp một nhóm người lạ, đừng đứng ở cửa và biểu lộ sự sợ hãi Ôi không, tôi không biết ai ở đây cả sau đó mấp máy môi và nói chậm như con ốc sên bị tàn tật.Thật khó có thể thoát được.Những người này đến đây để thảo luận về công việc quan trọng và anh đã mất mười phút chỉ để thỏa mãn cái dạ dày đấy.Hãy hình dung bài phát biểu khai mạc của John Fitzgerald Kennedy, ngày 20 tháng 1 năm 1961:Họ biết nhiều về những gì bạn biết và mong ước là bạn không biết.Bản câu hỏi đó là một danh sách câu hỏi mà diễn giả gửi đến khách hàng để họ có thể hiểu về tổ chức tốt hơn trước khi diễn thuyết.Tuy nhiên, như một nhà báo tầm thường của bạn, tôi cảm thấy có nghĩa vụ báo cáo sự việc sau: Nhiều nhân vật quan trọng đã ném những lá thư Giáng sinh vào sọt rác.Thật khó để tiếp tục chủ đề bài thuyết trình.Điều đó sẽ giúp tôi như thế nào? Tôi không nói bất kỳ một lời nào.Khi cuộc trò chuyện có xu hướng ít dần, nếu bạn không liên quan đến cuộc trò chuyện ấy, hãy mỉm cười mím môi lại.
