(Những hàng chữ trong dấu ngoặc đơn là cảm tưởng của tôi trong khi đọc).Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ.Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ.Trong nhiều năm, bà đay nghiến ông, thịnh nộ với ông, mạt sát ông, vì ông in sách cho không, không đòi quyền tác giả, mà bà thì không muốn bỏ những món tiền đó.Để tỏ ra mình là một người quan trọng, ông ta lại còn khuyên nên quản lý xí nghiệp ra sao."Thiệt chỉ nhờ thịnh tình của anh em mà tôi được có mặt trong cuộc hội họp giữa các vị giám đốc cuả công ty và các vị thay mặt cho nhân viên, vì tôi không có cái may được ở trong nhóm trên hay nhóm dưới.Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn.Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy.Thiệt ra tôi không có ý đi đâu hết, nhưng tôi mong rằng lời dọa đó có lẽ làm cho ông ta chịu hạ tiền mướn nhà của tôi xuống.Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại.
