Một lúc sau, họ đã đi ngang qua những trang trại của nông dân Babylon.Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa.Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó.Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu.- Đúng thế! – Arkad trả lời.Và những vật này có thể nằm mãi trong cái hòm của tôi những người này hiếm khi trả hết nợ.Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu.Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm.Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ.- Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp.