Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ.Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng.Dù không bao giờ có tận cùng.Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.
