Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.Chẳng có gì để thấy xót thương.Cậu em hướng dẫn tận tình.Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn.Chị lắc đầu bảo mệt lắm.Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi.Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật.
