Rồi, tôi phải tập chứ.Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ.Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn.Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng…À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm.Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn.Tôi cười khùng khục trong họng.Hoặc… Nói chung vậy thôi.
