James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầuPhải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp.Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.- Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện.Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
