Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người.Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.Hãy cứ mâu thuẫn với nhau.Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết.Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.Số đông vẫn ngu dốt và hèn hạ.
