Không mối quan hệ nào có thể lớn mạnh mà không có cảm nhận rộng thoáng của không gian khi có sự hiện diện của sự yên tĩnh.Cảm nhận rằng bạn không thể làm gì khác để thay đổi tình trạng đó có thể làm cho bạn cảm thấy bất lực, buồn chán hay trở nên giận dữ.Bnạ không thể tìm ra được mình trong quá khứ hoặc tương lai.Nhưng thực ra, chủ nghĩa giáo điều chỉ là những ngục tù của khái niệm.Vì trong quan hệ ấy, bạn chỉ đang gặp gỡ chính mình.Đây là điều câp thiết nhất trong thời điểm này.Đặt tên hay dán nhãn hiệu lên một người hay một việc gì đấy chỉ là một thói quen, nhưng thói quen đó là điều bạn có thể bỏ được.Và trong tình trạng djdó, bạn sẽ không tạo nên một nhân cách nào cho người đó cả.Nhưng đối với Bạn thì sống/chết không thể động đến được vì bản chất chân thực của bạn không bị giới hạn trong tấm hình hài mong manh, chóng tàn hoại này.Hoàn cảnh của bạn hiện giờ đang như thế.