Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác.Không có gì so sánh với nó được.Điều quan trọng nhất là luôn nhận thấy luật nhân quả, nghĩa là thấy sự phát triển liên tiếp trong vũ trụ, nói một cách khác, là thấy luật biến hóa.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Nhưng bạn đừng thất vọng.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.
