Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.Mọi chuyện rối lên như tơ vò!Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại.Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.