Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập.Anh vừa man dại nhập vào trái bóng lại vừa như ngồi ở một nơi có tầm nhìn bao quát trên khán đài để đọc mình và đọc trận đấu.Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh.Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm.