Tôi hiểu tại sao có những người đâm đầu từ trên lầu xuống đất.Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương.Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo.Mà ví dụ người đó có nghĩ như vậy, thì xét cho cùng, cũng không điên rồ hơn những kẻ bứt rứt khổ sở vì lẽ không đi ngược được thời gian để thay đổi một việc mới xảy ra chừng 180 giây đồng hồ.Mà dù có đâm xuống hố nữa thì theo luật trung bình chúng ta cũng không bị thương"."Tôi theo đúng đúng như vậy, rồi sau hai tuần, tôi đặt mình nằm là ngủ được.Carrier bớt được số tiền 20.Đóng những hôm qua lại, chúng đã bước mau về cõi chết.Ba chục năm qua, anh Sam Vauclain thành Hội trưởng công ty đóng đầu máy xe lửa Baldwin.Và bao giờ tôi bắt đầu sống như vậy? Tuần sau?.