Dù biết là tạm thời thôi.Không thông minh thì phải cúi đầu xuống.Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó.Và thế là đời sống lãng phí.Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng.Mọi người bảo bạn hiền lành.Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Tôi thấy thế là tốt.
