Rồi ít lâu sau, lại biến ra nhiều chứng khác.Tôi rất sợ có khách đến chơi.Bây giờ, mỗi lần lo nghĩ về một điều gì không sao thay đổi được, tôi nhún vai nói: "Quên nó đi".Đừng xử sự theo lối thông thường, theo xúc động của bạn.Như trên kia tôi đã nói, cả các nhà khoa học cũng quay về tôn giáo.Rồi nói với hàm răng, mắt, tay, chân: "Duỗi ra".Khi nghĩ có người tin rằng Đức Thượng đế chí nhân tạo loài người theo hình dung của Ngài, tôi mỉm cười chua chát.Tôi hăng hái rảo bước lại phòng một khách hàng.Muốn sung sướng ta chỉ cần chú trọng đến chín mươi phần trăm những trường hợp tốt đẹp và quên mười phần trăm trường hợp khổ cực đi.Lời ấy có vẻ khó tin quá, cho nên muốn giảng thêm, tôi phải trích hai trang trong cuốn sách rất hay: Ý nghĩa của đời sống phải ra sao? của bác sĩ Adler.
