Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.Bố muốn yên ổn và sợ cho bạn.Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.Bắt đầu sắp đặt đến thái độ.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Tôi cũng có dự định ấy.Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.
