Chẳng ai nói lời nào.Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên:Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi.- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình.Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình.Và việc này thì cần phải có thời gian.- Lắng nghe đây! Ta biết ngươi đang chờ điều gì.Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên.Sid đứng yên lặng suy nghĩ.
