Họ đi xe đạp không đèn, thành phố chật, chở hai ba người.Có gia đình cũng đông người đấy mà họ nghe như mình lạc giữa một nghĩa địa.Không có ý sống đời như một Rosseau với Confession, một Gide với Cahier d'André Walter, bạn trai thường chỉ coi văn thơ là phương thế để thổ lộ tâm sự.Linh mục Giáo sư tiến sĩ thần học và triết học ở chủng viện Bonne-Esperance đã nói về tính giáo dục: Đó là tất cả một triết học và thần học ngấm ngầm trong sự giải pháp vấn đề nầy.Đối với họ không có gì bi quan.nhiều nhận xét của bạn đúng lắm.Nền giáo dục hiện giờ thì thiếu đủ chuyện.Việc cho là tối hảo hồi 15 tuổi, qua tuổi 40 bạn thấy khờ dại quá.Nhiều nữ sinh mới đến trường học vài bữa, chưa biết bạn trai nọ ra sau, chỉ coi lối ăn mặc, căn cứ vào lời nói hữu tình rồi yêu say đắm, gởi đủ thứ thư ngọt, bộc bạch sạch sành sanh ruột gan, hò hẹn đi hu hí như vợ chồng mới cưới.Ghê gớm nữa là có không ít nam thanh đi đâu cũng lận kè kè trong lưng hằng lố hình chụp các kiểu ăn chơi sặc mùi dâm lụy của thanh lâu.