Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình.Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi.Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều.Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm.Còn tĩnh tâm mà viết.Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn.
