Tờ Economist đã đưa ông lên trang bìa với chiếc áo choàng, vòng hào quang, và phong cho ông là “Chúa Jesus của Máy tính bảng”.” Rồi ông lôi một bản vẽ kĩ thuật ra, trong đó mười tám ô kính được thay bằng bốn tấm khổng lồ.Jobs nhấn mạnh rằng “Họ là bố mẹ của tôi 1000%”.Họ chỉ túm lấy sự thua trận từ chiến thắng vĩ đại nhất trong lịch sử công nghệ máy tính.Như thường lệ, Jobs luôn có xu hướng bắt buộc phải chuẩn bị một màn hé lộ sản phẩm thật là kịch tính.Trong hàng giờ liền, ông ngồi bật bằng nhạc của Bob Dylan, đặc biệt là ca khúc “The Times They Are a-Changin.Ron Wayne nói “Sự đơn giản ấy đã tác động tới Jobs và khiến ông ấy trở thành một người rất chú trọng đến sản phẩm”.Tại đây, Paul làm cho một công ty tài chính với tư cách là nhân viên ký kết hợp đồng thu mua xe hóa giá (repo) của những người không đủ khả năng trả nợ vay.Mọi thứ đều hoàn hảo, không tì vết.Anh ta thật “nóng bỏng.